Chiều cuối thu heo hắt màu trời xám
ngắt, tôi đứng trước cổng trường tiểu học lớn của thành phố đợi đón thằng Tý
sau buổi tan trường. Cả khúc đường xôn xao xe cộ, phụ huynh kẻ vịn xe, kẻ ngồi
trên yên, kẻ đi bộ…Chỉ ở mép cổng trường ông già bán đồ nhựa. mặt nạ trên tấm
ni lông thì yên lặng trầm ngâm buổi ế hàng. Tiết học cuối cùng còn khá lâu mới
kết thúc, tôi nhè nhẹ đến bên ông lão râu tóc bạc phơ hỏi bâng quơ:
-Bán được hàng không bác?
Như sực tỉnh cơn mơ chiều, đôi mắt hiền
từ nhân hậu chớp vội:
-Cảm ơn cô, bán cũng được kha khá nhất là mặt nạ bồi giấy vẽ phẩm màu
này bọn trẻ tiểu học thích lắm đó cô.
Rồi chẳng đợi tôi hỏi han gì thêm nữa.
Trong tiếng còi xe xin đường inh ỏi, ông lão, tay nâng niu từng chiếc mặt nạ
giấy lòe loặt chói chang tia nắng rớt cuối mùa. Say sưa diễn thuyết bằng cả nỗi
niềm đam mê khó tả bằng ngôn ngữ đời thường…Này,cô thấy đó một Thạch Sanh nhân
hậu đến cả tin một tên bán rượu dạo đến khổ hơn nữa đời trai trẻ, đây là cô Cám
có nốt ruồi to tướng thể hiện chất chanh chua, đanh đá,…Còn cái mặt nạ màu hồng
này đẹp lắm với bọn tóc thắt bím hai bên của nàng Mỵ Châu ngày đó, chà.. chà..
do trái tim lầm chỗ nên nỏ thần trao tay giặc để cặp mắt huyền ăn năng tận mãi
đến bây giờ…Còn đây vô số chiếc mặt nạ thỏ, mặt nạ bướm…Tôi há hốc nghe từng
lời của ông lão mà quên không để ý đến ông khách lạ vừa đổ xịch chiếc xe ô tô,
thuận tay đánh sập cửa bước lại gần ông lão.
-Bán cho cháu một chiếc mặt nạ !
Đôi tay người khách mới đến xáo lật hàng
chục chiếc mặt nạ vốn được ông lão xếp ngay ngắn theo mỗi chủ đề nhất định. Rồi
cầm lên một chiếc, tôi yên lặng, ông lão yên lặng riêng anh ta lại nói hơi to:”Ô
đẹp quá, ông Lữ Bố mặt nạ hoa phấn giống hệt tài tử trong phim cổ trang Trung
Quốc đây rồi”…
Tiếng trống trường vô tư nhả một hồi vào khoảng không gian xô bồ của
buổi chiều cuối thu nắng hấp hiu vàng nhợt. Tôi quên hẳn ông lão bán mặt nạ,
quên hẳn người khách lạ vừa mới trầm trồ khen nức nở chiếc mặt nạ Lữ Bố trong
truyện Tàu chỉ chăm bẳm hướng về phía cổng trường tìm ông cu nhỏ của tôi trong
đám học trò chen nhau ra cổng . Nhưng cái giọng líu lo của cô bé có mái tóc bím
chiếc nơ màu tím nhạt bắt tôi phải quay đầu chú ý.
Hôm nay phiên họp giao ban ở sở kết thúc sớm ba đánh xe đón con thay mẹ
và mua tặng món quà sinh nhật nho nhỏ cho bé Thục Quyên đây!
Ba này kỳ ghê, con thích xem, thích ngắm nghía mặt nạ chớ con không
thích đeo mặt nạ đâu ba …mặt thật mới đẹp, mới xinh mà ba …
Ánh mắt người bố lóe lên rồi chùng xuống rất nhanh, tay nắm mà như đẩy cô
bé tiến lại gần xe bên đường. Hay ba đổi lại cho con chiếc mặt nạ cô Tấm kia
kìa!
Tiếng cửa xe đóng sầm lao một hơi nhanh giữa dòng người, xe cộ đông đúc.
Miệng ông lão háo hốc, đôi mắt sáng long lanh dõi theo bóng chiếc ô tô vừa rẽ
trái rồi quay sang nhìn tôi, miệng mở nụ cười đắc ý
Chiều vô tình nắng tắt, đèn góc phố quán cà phê của ai nhấp nháy mời
chào.
Võ Thị Yến